Bộ lặp
Tín hiệu từ một trạm phát ra trên đường truyền khi tới các trạm khác bao giờ cũng bị
suy giảm và biến dạng, ít hay nhiều tùy theo đặc tính của cáp truyền và đặc tính tần số
của tín hiệu. Chính vì vậy mà có sự liên quan ràng buộc giữa tốc độ truyền (quyết định
tần số tín hiệu) với chiều dài tối đa của dây dẫn. Mặt khác, các chuẩn truyền dẫn như
RS-485 cũng qui định chặt chẽ đặc tính điện học của các thiết bị ghép nối (được coi như
tải), dẫn đến sự hạn chế về số trạm tham gia. Để mở rộng khoảng cách truyền cũng như
nâng cao số trạm tham gia thì cách thông thường là sử dụng các bộ lặp (repeater).
Vai trò của bộ lặp là sao chép, khuếch đại và hồi phục tín hiệu mang thông tin trên
đường truyền. Hai phần mạng có thể liên kết với nhau qua một bộ lặp được gọi là các
đoạn mạng (segment), chúng phải giống nhau hoàn toàn cả về tất cả các lớp giao thức
và kể cả đường truyền vật lý. Mặc dù các đoạn mạng về mặt logic vẫn thuộc một mạng
duy nhất, tức các trạm của chúng phải có địa chỉ riêng biệt, mỗi đoạn mạng được coi
như cách ly về mặt điện học. Vì vậy, số lượng các trạm trong toàn mạng có thể lớn hơn
chuẩn truyền dẫn qui định.
Như Hình 3.20 minh họa, chức năng của một bộ lặp có thể coi như thuộc phần dưới
của lớp vật lý nếu đối chiếu với mô hình OSI. Chú ý rằng, bộ lặp chỉ nối được hai đoạn
đường dẫn của cùng một hệ thống truyền thông, thực hiện cùng một giao thức và môi
trường truyền dẫn cũng hoàn toàn giống nhau. Trường hợp một thiết bị có chức năng
kết nối hai đoạn mạng có môi trường truyền dẫn khác nhau (ví dụ một bên dùng cáp
quang, một bên dùng cáp đồng trục), ta dùng khái niệm bộ chuyển đổi hoặc bộ thích
ứng.
Khác với một bộ khuếch đại tín hiệu, một bộ lặp không chỉ làm nhiệm vụ khuếch đại
các tín hiệu bị suy giảm, mà còn chỉnh dạng và tái tạo tín hiệu trong trường hợp tín hiệu
bị nhiễu. Một bộ lặp tuy không có một địa chỉ riêng, không tham gia trực tiếp vào các
hoạt động giao tiếp nhưng vẫn được coi là một trạm, hay một thành viên trong mạng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)