Cáp đồng trục
Một loại cáp truyền thông dụng khác là cáp đồng trục (coaxial cable hay coax). Như
trên Hình 3.5 minh họa, một cáp đồng trục bao gồm một dây lõi bên trong và một dây
(kiểu ống) bao bọc phía ngoài, được ngăn cách bởi một lớp cách ly (điện môi). Cũng
như đôi dây xoắn, chất liệu được sử dụng cho dây dẫn ở đây là đồng. Lớp cách ly
thường là polyethylen (PE), trong khi vỏ bọc là nhựa PVC.
Cáp đồng trục thích hợp cho cả truyền tín hiệu tương tự và tín hiệu số. Người ta phân
biệt hai loại cấp đồng trục là cáp dải cơ sở (baseband coax) và cáp dải rộng (broadband
coax). Loại thứ nhất có trở đặc tính là 50Ω, được sử dụng rộng rãi trong truyền dữ liệu,
trong khi loại thứ hai có trở đặc tính 75Ω, thường được sử dụng là môi trường truyền tín
hiệu tương tự. Phạm vi ứng dụng cổ điển của cáp đồng trục chính là trong các hệ thống
cáp truyền hình.
Nhờ cấu trúc đặc biệt cũng như tác dụng của lớp dẫn ngoài, các điện trường và từ
trường được giữ gần như hoàn toàn bên trong một cáp đồng trục. Chính vì vậy hiện
tượng xuyên âm không đáng kể so với ở cáp đôi dây xoắn. Bên cạnh đó, hiệu ứng bề mặt
2
cũng làm giảm sự tổn hao trên đường truyền khi sử dụng cáp truyền có đường kính
lớn. Hình 3.6 biểu thị sự suy giảm đường truyền giữa cáp đồng trục so sánh với đôi dây
xoắn. Về đặc tính động học, cáp đồng trục có dải tần lớn hơn đôi dây xoắn nên việc tăng
tần số nhịp để nâng tốc độ truyền cũng dễ thực hiện hơn. Tốc độ truyền tối đa cho phép
có thể tới 1-2 Gbit/s. Với tốc độ thấp, khoảng cách truyền có thể tới vài nghìn mét mà
không cần bộ lặp. Tuy nhiên, bên cạnh giá thành cao hơn đôi dây xoắn thì việc lắp đặt,
đấu dây phức tạp cũng là một nhược điểm của chúng. Vì vậy trong truyền thông công
nghiệp, cáp đồng trục chủ yếu được dùng ở các cấp trên (bus hệ thống, bus xí nghiệp)
như ControlNet và Ethernet.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)